Vũ Hồng
Lời nói đầu: Xin giới thiệu đến các bạn bài thơ hay của thi sĩ Vũ Hồng.
Bài nầy gợi nhớ đến truyện “Tình nghĩa giáo khoa thư” trong tập truyện”Hương rừng Cà Mau” của cụ Sơn Nam. Vâng, đây là quê miền Nam của chúng tôi – miền cực nam của Việt Nam, vùng U Minh!
Kiến nghĩa bất vi vô dũng giả / Lâm nguy bất cứu mạc anh hùng! (Thấy việc nghĩa mà không làm thì không phải là người dũng , thấy người khác bị nguy hiểm mà không cứu thì không phải là người anh hùng).(Nguyên Lạc)
Tranh Đỗ Duy Tuấn
Người Phương Nam
(Viếng hương hồn người xưa
mở đất phương Nam)
Trăng phương Nam như tan trong sương
Người phương Nam cạn chén hồ trường (*)
Từ giã kinh kỳ bạt lau lách
Đuổi thú hung tàn dạt biển Đông
Người phương Nam ngày xưa áo tơi
Dòng Hàm giang cuộn sóng không lời
Đêm sâu đối ẩm tràn chung rượu
Rượu say tim bốc đến tận trời
Người phương Nam đi là cứ đi
Một chiếc ghe con có sá gì
Đời lắm phong trần nên lỗi hẹn
Không cần danh vị, bỏ vinh quy
Người phương Nam say thì say trọn
Người phương Nam buồn thì buồn sâu
Nỗi nhớ cố hương còn chếch choáng
Văng vẳng ầu ơ, giọng ví dầu
Cạn chén này đi rồi bạn về
Bạn ở kinh kỳ, ta ở quê
Phương Nam nhuốm khóc tình tri kỷ
Bạn bước xa dần ta tái tê…
Vũ Hồng