Photographer Hoàng Mi
Tranh Đỗ Duy Tuấn
Mưa Nắng
có mưa
có nắng
thế là
buổi mai nắng mới an hoà cỏ cây
buổi chiều một chút gió hây
làm bay chiếc lá
mưa đầy
áo thu…
có hoa ngủ trong sương mù
giọt sương
trên lá tiếp thu đất trời
hôm qua chàng bướm rong chơi
bỏ mầu ngọc bích
tô đời
tịnh yên…
thuyền mơ trôi
chân trời liền
buồm nâu chiếc lá an nhiên lặng nằm
biển nói gì-sao lặng câm?
bóng chim hải đảo
trầm trầm
rơi xa…
đủ đôi này nhé bướm hoa
này là nắng gió an hoà khúc mây
vậy mà sao buổi xum vầy
lại không đôi ta nhỉ
ô hay
lạ kì…
ghé ngồi
quán biển
gửi đi
phiến buồn từng phiến
ù lì đong đưa
kèn saxo hơi thở đùa
ngàn con sóng dậy
bờ xưa
mỏi mòn…
có khi thức dậy phấn son
lúc rồi buông thả mất còn hư không
thì thôi chút phận má hồng
thì thôi mưa nắng bạc vòng phù sinh..
Tranh Nguyễn Sơn
ngồi đêm
buồn treo con mắt đợi ngày
thuốc châm đỏ ngọn cháy tay ngón vàng
mấy con đom đóm lang thang
ghé vào thăm hỏi họ hàng làm thân
hỏi người ở chốn xa gần
hẹn hò mùa cũ có lần chờ qua
mỗi chiều tàu ngang về xa
lại ra ngong ngóng lại đà ngóng trông
đi đâu lui tới lòng vòng
tâm mang xiềng xích cùm gông nào rời
mở lòng viết thơ tình chơi
trăm con bướm động lá rơi chập chờn
lưng ngồi tựa khoảng trống trơn
đưa tay níu giữ làm ơn cuộc đời
đứng nằm sấp ngửa tôi ơi
ngựa thồ ngọn bắc hí trời đông phong
về đâu tá tóc mây bồng
mùa thay lá sớm ngoài song yếu mềm
lối giăng mù sợi mưa đêm
rượu đưa cuống quít đầy thêm đã đầy
buồn đau con mắt chưa say
thêm chung chén mới tỏ bày tri âm
ai kia nhìn mắt lá dăm
mà đêm đứng khóc thì thầm lạ chưa
Mùa Trăng
Khi tôi vào quán chiều chạm tối
đêm đến hồng nhan em chạm tôi
bàn tay sen nở mềm cung ngọc
dâng sóng mê tình dâng mãi thôi
Ngồi yên em nhé nghe tôi nói
những lời thơ nhẹ ru đôi môi
để nghe khúc khích em cười lạ
tưởng xa mà gần em và tôi
Em cứ cười vui tình lơi lã
tôi múc trăng khuya đổ đầy chung
nghiêng chung cho sóng tràn bờ ngực
ngực nở đầy trăng-trăng mê điên
Nhạc gửi vào trăng ru giấc em
ngón tay run quá ngọn tơ chùng
khi không hương ngát từng giây thở
hơi thở nồng êm nhẹ như mơ
Ngồi lại bên tôi thêm tí nữa
vừa đủ mầu trăng tan hư không
hãy say em nhé cho trời đất
tỏ mối tình riêng thôi nhớ mong
đêm sẽ dài sâu xô tóc rối
hương của rừng đêm buông trên vai
tôi nói em à tôi nói nhỏ
tôi lạc loài đi giữa mùa hoa
Khung cửa ngoài kia mưa ánh sáng
đừng để tôi về mưa nguyệt tan
quán vẫn còn đây dăm khách cũ
ai trộm nhìn ai trong cõi đêm
đừng để đêm nay chăn chiếu lạnh
em thở tôi nghe thấm rừng hương
hãy ôm cho kín vòng tay mỏi
cho hết mùa trăng tan trong tôi
Pham Quang Trung